Những đêm ở Đà Lạt! Ra ngoài phố, nhìn phố lên đèn mờ nhạt, …


[ad_1]

Những đêm ở Đà Lạt!
Ra ngoài phố, nhìn phố lên đèn mờ nhạt, không khí lạnh tràn về khiến mình nhớ đến những ngày tháng còn học ở Bắc.
Đà Lạt mùa này thật đẹp, là những đêm nằm ở khách sạn quấn chăn thật chặt, nằm gọn lỏn một góc. Dù không bước ra đường vẫn cảm thấy thật bình yên.
Đà Lạt buổi sáng gió luồn qua cửa sổ kêu kẽo kẹt từng tiếng, nhấc mình dậy sau một giấc ngủ thật ngon không mộng mị. Là thứ ánh sáng của ngày mới, của hoa mai anh đào nở khắp mặt hồ Xuân Hương.
Là lúc mình chọn một nơi thật yên tĩnh, nhấp ngụm cà phê nóng, đọc một cuốn sách hay… Thấy rằng, hoá ra một mình cũng có cái hay của nó.
Trước kia, mình sợ cảm giác đơn độc khi đứng giữa phố thị, giữa khung cảnh thật đẹp mà lòng lại thấy ngổn ngang bộn bề. Nhưng… bây giờ, ở thời điểm hiện tại lại quá đỗi yên bình, quá đỗi bình thường.
Cái mưu cầu hạnh phúc của mình theo thời gian cũng trở nên khác đi. Chỉ cần một mình ở một nơi thật yên bình như Đà Lạt cũng là một dạng của hạnh phúc.
Với mình tình yêu chỉ là được hít thở không khí trong lành, được ăn những món ăn mình chưa từng được thử, được ngắm hoàng hôn…Với chính bản thân mình thôi.
Có lẽ, đi qua nhiều con đường, trải qua nhiều nỗi bận tâm, thứ còn tồn tại duy nhất mà mình tin chính là mình vẫn còn hy vọng. Không cần phải sống khác đi, không phải tập thay đổi bản thân theo yêu cầu hay mong muốn của ai đó mà mình không thích hoặc không hề muốn.
Chỉ mong rằng, sau này, ở mỗi bước đi mà mình từng trải qua sẽ luôn là những hạnh phúc, ở với ai không quan trọng, quan trọng là mình được làm chính mình khi bên họ.
Để thoát khỏi cái bóng của chính mình!
#ĐaLat #16.02 #caudatfarm ☘️

[ad_2]

Source by annhien955 (Nhiên Võ)


Một bình luận cho “Những đêm ở Đà Lạt! Ra ngoài phố, nhìn phố lên đèn mờ nhạt, …”

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *